Tháng 4, nhiều năm sau cuộc chiến huynh đệ
tương tàn đã qua đi và đến giờ vẫn còn có một cuộc chiến âm ỉ khác về
màu cờ trong những ngày cuối tháng này.
Tôi thực sự biết ơn bố mẹ tôi, những người đã để tôi có tự do khi lựa chọn thái độ trước sự thật lịch sử đã trải qua.
Thực sự tôi biết ơn bố mẹ đã cố gắng giữ gìn tuổi thơ của tôi thật trọn vẹn, đúng nghĩa, để rồi tôi có thể tự quyết định thái độ và nhận thức của mình.
Giờ đây, khi đã là mẹ của hai đứa con, tôi vẫn ước ao rằng mình sẽ có đủ sức để cố gắng trang bị cho con những thứ chúng cần và khuyến khích chúng tự do lựa chọn.
Trong nhật ký viết cho Nấm và Gấu, tôi đã kể cho con mình nghe về cuộc sống của những đứa trẻ lớn lên ở hai thế giới Đỏ và Vàng.
Những đứa trẻ ở thế giới Vàng tội nghiệp vì phải mang vác khát khao tiếc nuối của ông cha để lại bao nhiêu thì những đứa trẻ ở thế giới Đỏ lại đáng thương bấy nhiêu, bởi chúng thiếu cơ hội để tiếp xúc với sự thật, tiếp xúc với một thế giới tươi mới đầy màu sắc khác bởi sự hèn nhát, cố chấp và độc tài của người lớn.
Rất nhiều năm đã qua đi, tôi muốn dạy các con mình biết rằng, thế giới không chỉ có hai màu vàng và đỏ, thế giới là một tập hợp đa sắc màu khác nhau, và việc của các con - những đứa trẻ tương lai - là có đủ tự do, đủ thông minh, đủ tỉnh táo để nhìn nhận bản chất của thế giới này.
Tôi muốn những đứa trẻ của mình lớn lên và hiểu rằng, dân tộc này đã từng có những tháng Tư đau buồn để rồi chúng có thể lựa chọn và không ngừng thương yêu nhau vì những tháng Tư tươi đẹp sắp đến.
(Post lại bài thơ viết từ tháng Tư năm 2012, khi ở xa nhà và khóc vùi khi nghĩ về quê hương)
THÁNG TƯ VỀ...
Tôi thực sự biết ơn bố mẹ tôi, những người đã để tôi có tự do khi lựa chọn thái độ trước sự thật lịch sử đã trải qua.
Thực sự tôi biết ơn bố mẹ đã cố gắng giữ gìn tuổi thơ của tôi thật trọn vẹn, đúng nghĩa, để rồi tôi có thể tự quyết định thái độ và nhận thức của mình.
Giờ đây, khi đã là mẹ của hai đứa con, tôi vẫn ước ao rằng mình sẽ có đủ sức để cố gắng trang bị cho con những thứ chúng cần và khuyến khích chúng tự do lựa chọn.
Trong nhật ký viết cho Nấm và Gấu, tôi đã kể cho con mình nghe về cuộc sống của những đứa trẻ lớn lên ở hai thế giới Đỏ và Vàng.
Những đứa trẻ ở thế giới Vàng tội nghiệp vì phải mang vác khát khao tiếc nuối của ông cha để lại bao nhiêu thì những đứa trẻ ở thế giới Đỏ lại đáng thương bấy nhiêu, bởi chúng thiếu cơ hội để tiếp xúc với sự thật, tiếp xúc với một thế giới tươi mới đầy màu sắc khác bởi sự hèn nhát, cố chấp và độc tài của người lớn.
Rất nhiều năm đã qua đi, tôi muốn dạy các con mình biết rằng, thế giới không chỉ có hai màu vàng và đỏ, thế giới là một tập hợp đa sắc màu khác nhau, và việc của các con - những đứa trẻ tương lai - là có đủ tự do, đủ thông minh, đủ tỉnh táo để nhìn nhận bản chất của thế giới này.
Tôi muốn những đứa trẻ của mình lớn lên và hiểu rằng, dân tộc này đã từng có những tháng Tư đau buồn để rồi chúng có thể lựa chọn và không ngừng thương yêu nhau vì những tháng Tư tươi đẹp sắp đến.
(Post lại bài thơ viết từ tháng Tư năm 2012, khi ở xa nhà và khóc vùi khi nghĩ về quê hương)